truyện cục cưng lật bàn ta là mẹ trộm được
Vậy thì hình phạt dành chongười là đứa bé này ngươi đời này cũng đừng mong sẽ gặp lại hắn!". "Ngươi không được làm như vậy!". Cô khóc nấng lên phản bác, chỉ là còn chưa kịp nói nhiều hơn một lời, thì đầu dây điện thoại bên kia đã cắt đứt, chỉ còn nghe
Cục Cưng Lật Bàn: Con Là Mẹ Trộm Được. Nội Dung Truyện : Cục Cưng Lật Bàn: Con Là Mẹ Trộm ĐượcMột câu chuyện bi hài đan xen chặt chẽ với nhau sẽ là thế mạnh của truyện Cục Cưng Lật Bàn: Con Là Mẹ Trộm Được khi mà một cặp đôi đã từng yêu nhau và họ đã xin
Trời ơi, thật sự là một nữ lừa đảo hủ bại tham ô mà. Không ức hiếp nàng, không thu thập nàng, chính là cặn bã. Mỗ nam đang tắm, mỗ nữ hát tiểu khúc xông vào. "Lệ Ảnh Yên, ngươi muốn làm gì?". Mỗ nữ cười xấu xa, "Tướng công, ta muốn tắm uyên ương với
Truyện Cục Cưng Đến Nhà, Ba Ơi Mở Cửa Ra - Chương 17 với tiêu đề 'Năm năm sau' chỉ bởi vì cô mang thân phận là "con trai", khi biết được cô không phải "con trai", liền hận không thể đánh chết cô. "Mẹ, xem trộm đồ của người khác là không đúng đâu
Truyện Cục cưng phúc hắc: Mẹ vẫn còn rất thuần khiết - Đồng Niên. Truyện ngôn tình, hoàn, cổ đại, hiện đại, xuyên không post nhanh nhất, nhiều nhất. nếu đã sợ như vậy, tại sao ban đầu lại đáp ứng!" "Hiện tại có hai lựa chọn đặt ở trước mặt cậu, hoặc là
Site De Rencontre Dans La Région Paca. VĂN ÁNTrích đoạn mộtMột cục cưng chống nạnh trừng người đàn ông “Khuôn mặt quá mê người, vóc người quá hoàn mỹ, công phu trên giường quá tốt, rất có tiền, mấu chốt là cung cấp nòng nọc nhỏ thế nhưng lại sinh ra tiểu phiên bản hoàn mỹ như con đây sao? Ba như vậy rất đào hoa, dễ trêu hoa ghẹo nguyệt, làm sao bảo đảm người phụ nữ của con nửa đời sau hạnh phúc?”Người đàn ông “… Phụ nữ của cháu? !”Cục cưng tiếp tục “cây ngay không sợ chết đứng” “Con từ trong bụng mẹ bò ra, không phải là phụ nữ con chẳng lẽ là của chú?”Người đàn ông “… Không có ba con có thể từ trong bụng của mẹ đi ra sao?”Trích đoạn 2Cực cưng tiết lộ bí mật “Mẹ mẹ, cha đến đây, cha còn hối lộ con, không cho phép ta tiết lộ bí mật!”Người phụ nữ rất bình tĩnh “Đến đâu rồi?”Cục cưng “Lầu dưới.”Người phụ nữ không bình tĩnh “Con trai, còn không mau báo cảnh sát!”Cục cưng “…”– –Cục cưng “Mẹ mẹ, cha lại nữa rồi.”Người phụ nữ tiếp tục sử dụng chiêu cũ “Nói với mẹ làm gì, trực tiếp báo cảnh sát.”Cục cưng rất vô tội “Báo, có thể báo nhưng chú cảnh sát nói Hoắc tiên sinh có lệnh, bọn họ còn dám xen vào việc của người khác, liền tìm người phá cục cảnh sát!”Người phụ nữ “…”Trích đoạn 3Người đàn ông “Mộ Niệm Thần,em lại đem một cục cưng giấu đi?” Đang khi nói chuyện, cánh tay trực tiếp đem người phụ nữ đang trợn mắt há mồm áp đảo dưới thân, chuẩn bị trước XX lại OO…Người phụ nữ “cây ngay không sợ chết đứng” “Hoắc Cảnh Sâm, anh đã cướp đi một đứa, hơn nữa, nếu tôi không đem giấu riêng một đứa vậy ai nuôi tôi sống ? !”Hai cục cưng nghe lén một lúc rồi đối mặt với nhau, hai tiểu vũ trụ hừng hực lửa cưng số một lật bàn “Cái gì, mẹ, con là cha cướp đi ? !”Cục cưng số hai lật bàn “Cái gì, cha, còn con là mẹ trộm được ? !”
Mộ Niệm Thần - người phụ nữ to gan này! Cư nhiên ba năm trước lại dám giấu hắn, đem cất đi một cục cưng. Đã vậy còn cả gan, ba năm sau cứ gặp được hắn là báo cảnh sát?? Hừ! Mộ Cảnh Thần! Cô giỏi lắm! Hoắc Cảnh Sâm tôi đây nhất định sẽ đem cô đặt dưới thân, làm cho cô mãi mãi không thể đi được nữa. Trích đoạn Người đàn ông “Mộ Niệm Thần, em lại đem một cục cưng giấu đi?” Đang khi nói chuyện, cánh tay trực tiếp đem người phụ nữ đang trợn mắt há mồm áp đảo dưới thân, chuẩn bị trước XX lại OO… Người phụ nữ “cây ngay không sợ chết đứng” “Hoắc Cảnh Sâm, anh đã cướp đi một đứa, hơn nữa, nếu tôi không đem giấu riêng một đứa vậy ai nuôi tôi sống ? !” Hai cục cưng nghe lén một lúc rồi đối mặt với nhau, hai tiểu vũ trụ hừng hực lửa giận. Cục cưng số một lật bàn “Cái gì, mẹ, con là cha cướp đi ? !” Cục cưng số hai lật bàn “Cái gì, cha, còn con là mẹ trộm được ? !” Rồi câu chuyện sẽ tiếp diễn ra sao? Quá khứ của hai người đã từng thế nào mà Mộ Niệm Thần phải trộm đi mất cục cưng? Tất cả chỉ có trong Cục Cưng Lật Bàn Con Là Mẹ Trộm Được! Hãy đón đọc nhé!
Dưới ánh đèn lờ mờ, Hoắc Cảnh Sâm tựa đầu trên bờ vai của Mộ Niệm Thần, hai tay tự nhiên rủ xuống hai bên hông của cô. Động tác vô cùng đơn giản, hoàn toàn đem sức nặng của bản thân đặt ở trên người Niệm Thần, môi mỏng rất gần vành tai của cô, lúc nói chuyện khẽ trương khẽ hợp, da thịt chạm da thịt, bóng đêm ấm lên, hơi thở mập mờ đến mức muốn nổ tung.“Bồi dưỡng tình cảm sâu đậm? Tốt, tôi hiểu.”Đang nói chuyện Hoắc Cảnh Sâm đột nhiên đem đầu mình chôn vào bả vai cô, bóng tối che mất góc nhìn, thế cho nên Mộ Niệm Thần không nhìn thấy khóe miệng của anh ta cười vui vẻ rất tà lang ăn thịt người trước tiên đều có vẻ mặt Thần cảm giác bả vai chợt nhẹ, trong nháy mắt cả trái tim đều buông lỏng ra, người này coi như có chút lương tâm. Đương nhiên Niệm Thần cũng cảm thấy kì lạ người này thật muốn buổi tối hôm nay kết thúc như vậy sao, thật không giống với Hoắc Cảnh Sâm chút nào. Hoặc là anh ta thật muốn bồi dưỡng tình cảm, bất quá vẫn là cảm thấy cô vừa thoát một kiếp, cả người Mộ Niệm Thần cảm thấy yên tâm phần giây, cũng đủ làm cho người ta cảm thấy suy nghĩ mơ màng vô hạn. Khi Niệm Thần há hốc mồm chuẩn bị nói thêm điều gì, thân thể Hoắc Cảnh Sâm nghiêng về phía trước, môi mỏng lạnh buốt trực tiếp khắc ở trên đôi môi mềm mại của Niệm Thần, trực tiếp dán sát, thậm chí bởi vì động tác mở miệng vừa rồi của Một Niệm Thần, trực tiếp công thành chiếm đất, đánh tiến vải bố lót bên trong, Mộ Niệm Thần cảm thấy ngu ngơ, mặt hồng, tim đập càng ngày càng là, ba giây vừa rồi kia, Hoắc Cảnh Sâm đang chờ đợi thời cơ, không cần tốn nhiều sức, một nụ hôn triền miên ý tứ hàm xúc mười phần, tuyệt đối đủ làm cô trầm luân trong hôn đầy bá đạo, triền miên phong thái công thành chiếm đất, vào đêm tối gió lớn đẩy lên một cao trào nhỏ chuẩn bị cho một đợt cao trào cuồng nhiệt sắp tới. Đông – -’Ánh sáng hiện ra, đầu óc Mộ Niệm Thần đang vận hành trong nháy mắt bừng tỉnh, cảm xúc toàn thân giống như hoàn toàn tập trung vào chỗ dán sát trên môi của hai người, duy nhất còn lại suy nghĩ trong đầu chính là môi đàn ông cũng có thể mềm mại như vậy sao?Đôi mắt ngu ngơ nháy hai cái, khoảng cách tiếp xúc quá gần, làm cho người ta không tự giác hãm sâu vào trong đôi mắt thâm thúy màu đen ấy, triền miên không ngừng, cái loại cảm giác này, thật giống như trong nháy mắt bị đoạt hô hấp, muốn ngừng mà ngừng không được!Buổi tối này sao lại có cảm giác quỷ dị như vậy? Cô giống như một con thiêu thân đâm vào biển lửa, không có lối – - – - – - – - – - -
Cùng đọc truyện Cục Cưng Lật Bàn Con Là Mẹ Trộm Được? của tác giả Ninh Cẩn tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại ÁNTrích đoạn mộtMột cục cưng chống nạnh trừng người đàn ông “Khuôn mặt quá mê người, vóc người quá hoàn mỹ, công phu trên giường quá tốt, rất có tiền, mấu chốt là cung cấp nòng nọc nhỏ thế nhưng lại sinh ra tiểu phiên bản hoàn mỹ như con đây sao? Ba như vậy rất đào hoa, dễ trêu hoa ghẹo nguyệt, làm sao bảo đảm người phụ nữ của con nửa đời sau hạnh phúc?”Người đàn ông “… Phụ nữ của cháu? !”Cục cưng tiếp tục “cây ngay không sợ chết đứng” “Con từ trong bụng mẹ bò ra, không phải là phụ nữ con chẳng lẽ là của chú?”Người đàn ông “… Không có ba con có thể từ trong bụng của mẹ đi ra sao?”Trích đoạn 2Cực cưng tiết lộ bí mật “Mẹ mẹ, cha đến đây, cha còn hối lộ con, không cho phép ta tiết lộ bí mật!”Người phụ nữ rất bình tĩnh “Đến đâu rồi?”Cục cưng “Lầu dưới.”Người phụ nữ không bình tĩnh “Con trai, còn không mau báo cảnh sát!”Cục cưng “…”– –Cục cưng “Mẹ mẹ, cha lại nữa rồi.”Người phụ nữ tiếp tục sử dụng chiêu cũ “Nói với mẹ làm gì, trực tiếp báo cảnh sát.”Cục cưng rất vô tội “Báo, có thể báo nhưng chú cảnh sát nói Hoắc tiên sinh có lệnh, bọn họ còn dám xen vào việc của người khác, liền tìm người phá cục cảnh sát!”Người phụ nữ “…”Trích đoạn 3Người đàn ông “Mộ Niệm Thần,em lại đem một cục cưng giấu đi?” Đang khi nói chuyện, cánh tay trực tiếp đem người phụ nữ đang trợn mắt há mồm áp đảo dưới thân, chuẩn bị trước XX lại OO…Người phụ nữ “cây ngay không sợ chết đứng” “Hoắc Cảnh Sâm, anh đã cướp đi một đứa, hơn nữa, nếu tôi không đem giấu riêng một đứa vậy ai nuôi tôi sống ? !”Hai cục cưng nghe lén một lúc rồi đối mặt với nhau, hai tiểu vũ trụ hừng hực lửa cưng số một lật bàn “Cái gì, mẹ, con là cha cướp đi ? !”Cục cưng số hai lật bàn “Cái gì, cha, còn con là mẹ trộm được ? !”
Hoắc Cảnh Sâm đưa ly thủy tinh tới bên môi đột nhiên dừng một chút, cười như không cười kéo Mộ Niệm Thần đến bên cạnh mình“Mộ tổng nếu có thể điều tra rõ ràng cuộc sống riêng của tôi chẳng lẽ lại không biết hiện tại con trai tôi không có ở đây sao?”Chỉ một câu nói nhưng lại bao hàm nhiều ý tứ sâu xa, trong lời nói của Hoắc Cảnh Sâm cô có thể hiểu ý anh ta muốn nói cho người kia biết muốn ở trong tay anh ta đầu cơ trục lợi căn bản là chuyện đừng mơ mộng. Chỉ là điều Hoắc Cảnh Sâm ám chỉ cụ thể thế nào Mộ Niệm Thần hiển nhiên không thể lý giải tứ thứ hai, từ trước đến giờ đối với ba từ cuộc sống riêng’ của Hoắc Cảnh Sâm nhóm người này hoặc nhiều hoặc ít đều để ý đến, mà đối với những người hơi hiểu rõ một chút về Hoắc Cảnh Sâm cũng biết, anh ta từ trước đến giờ ghét nhất những người tự cho bản thân là thông minh điều tra anh đó, Mộ Thiên Hùng chỉ chú ý đến ý tứ thứ hai trong lời nói của Hoắc Cảnh Sâm, lại hoàn toàn không có ý thức được ý nghĩa sâu xa trong tầng ý tứ thứ nhất đạt được tham vọng của bản thân ông ta không từ mọi thủ đoạn, ông ta có thể không chút kiêng kỵ uy hiếp Mộ Niệm Thần, chỉ là đối mặt Hoắc Cảnh Sâm đương nhiên phải vô cùng thận trọng, lời nói nếu không chú ý sẽ khó giữ được cái mạng nhỏ này, đến lúc đó mọi công sức đều đỗ sông đỗ biển.“Ha ha, Hoắc tổng luôn hài hước như vậy, tôi sao dám điều tra ngài chứ? Chỉ là chuyện này sớm đã không còn là bí mật nữa rồi, với những tin tức không đáng tin tôi đương nhiên không chút chú ý chỉ là chuyện có liên quan đến con gái mình, vì quan tâm mới bắt tay tìm hiểu một phen thôi.”Ông ta cố gắng tìm cớ biện minh cho mình, nhưng cũng chẳng thay đổi được gì, xã hội thượng lưu nói một cách thẳng thừng chính là nơi đầy thị phi, bất cứ việc gì chỉ cần vừa có chút động tĩnh, thường sẽ có một nhóm người phát hiện sau đó bọn họ sẽ không chút kiêng kỵ phóng đại lòng Hoắc Cảnh Sâm hừ lạnh một hồi, ông ta nghĩ muốn giấu giếm sao không dễ như vậy, hơn nữa lại dám âm thầm động thủ, nhưng mà lão gia hỏa này làm sao biết được kia chứ? Tin vỉa hè, cho anh ta là đứa trẻ ba tuổi sao? Nếu anh ta tin những lời ông ta, có lẽ linh’ trực tiếp có thể giải tán từ lâu rồi.“Vậy sao? Vậy lần sau nếu nghe thấy tin tức gì hoặc bí mật phiền ngài nói cho tôi biết một tiếng, nếu làm sai chuyện gì đó sẽ phải trả giá rất lớn thật không nên.”Âm thanh của anh ta nhàn nhạt, không chút giận dữ mà uy, khí thế cường đại, trong nháy mắt đủ để lão gia hỏa này trực tiếp nháy mắt giết Niệm Thần có chút châm chọc nhìn dáng vẻ đờ đẫn của ông ta giờ phút này, bê đá tự đập vào chân của mình đạo lý này chẳng lẽ không hiểu sao? Loại người tâm luôn tính như ông ta, đúng là đặc sắc, nhưng ông ta quên mất bản thân đang đối mặt chính là Hoắc Cảnh Sâm sao….Chỉ là giờ khắc này bọn họ không biết được, đoạn nói chuyện nãy giờ thật ra chỉ chút dò xét của ông ta, ông ta đang cố gắng tìm mọi cách để không cần đi ra một nước cờ hiểm cuối rất dễ nhận thấy, đàm phán không thành tiệc đính hôn của Mộ Vũ Tây và Cố Minh Thâm chính thức bắt đó, ánh đèn trong phòng bữa tiệc toàn bộ tắt, chỉ để lại một chùm ánh sáng chiếu xạ ở trên thảm đỏ theo bước chân của Cố Minh Thâm cùng Mộ Vũ Tây từ từ di chuyển về phía Niệm Thần hớp vài giọt nước sau đó mới cầm lấy miếng bánh ngọt ăn mãnh liệt, trời mới biết cô đói vô cùng thân thể sắp đứng không vững. Nãy giờ đi theo bên cạnh Hoắc Cảnh Sâm không có cơ hội ăn gì, lúc này tắt đèn ai cũng không thấy rõ ai là thời điểm vô cùng thuận lợi, không ăn chút gì thật uổng. Vừa ăn bên tai là khúc dương cầm nhu hòa thật tuyệt dịu, rốt cuộc Mộ Niệm Thần cũng giải quyết xong khối bánh ngọt sau đó mới đi đến đại nhìn Cố Minh Thâm cùng Mộ Vũ Tây sánh đôi bên nhau lúc này lòng cô rất có cảm xúc, thật lòng Mộ Niệm Thần phải nên cảm tạ Mộ Vũ Tây năm đó từ bên người cô đem Cố Minh Thâm mang giới quả thật vô cùng kỳ diệu, trước đây cùng một thời điểm khi ta đối mặt với người từng làm ta đau lòng chính là đau thương, câm hận…vĩnh viễn không ngờ rằng cũng con người ấy nhưng lại là một thời điểm khác chúng ta có thể trở nên lạnh nhạt thờ ơ, thậm chí lòng tràn đầy châm chọc…dành cho người đó. Không phải bởi vì trong lòng còn nhớ mãi không quên, mà là rất lâu sau tất cả mọi chuyện giờ chẳng còn gì, thời gian trôi qua mọi thứ đều thay đổi, nhận thức thay đổi, tính tình thay đổi, suy nghĩ thay đổi, tình cảm con người cũng thay đổi. Thế cho nên mới có câu “thời gian là liều thuốc chữa lành mọi vết thương….”Lúc còn trẻ suy nghĩ chưa chính chắn, lại ngốc mê luyến một người chẳng ra gì…Thật lãng phí tình cảm của bản thân.“Mộ tiểu thư, cô đang nhớ đến người tình cũ sao?”Giờ phút này, cảm xúc của Mộ Niệm Thần tương đối ổn định đúng lúc, sống lưng truyền đến một hồi cảm giác lạnh lẽo, âm thanh của Hoắc Cảnh Sâm chính là lúc này đập Niệm Thần vô tội nháy nháy đôi mắt to của mình, sau đó trong bóng đêm nhìn trần nhà lộ vẻ xem thường“Ơ, Hoắc tổng thái độ của anh sao lại như vậy, chẳng lẽ anh đang ghen sao?”“Tôi thật sự sợ thay cho cô có một ngày nào đó do nghĩ quá nhiều mà đầu óc trở nên không bình thường.” Vẻ mặt Hoắc Cảnh Sâm thẩn thờ, khinh thường.“. . . . . .”Trong đầu không tự chủ hồi tưởng lại một màn vào buổi sáng kia, chậc chậc, người đàn ông này đang nghĩ gì chứ? Tự nhiên tối nay lại mang cô tới tham dự bữa tiệc nhàm chán như vậy, chẳng lẽ bởi vì buổi sáng cô cùng Cố Minh Thâm nói chuyện sao?Nếu thật như vậy cô có thể nói lần này Hoắc đại biến thái thật sự làm chuyện dư thừa rồi, ít nhất, Cố Minh Thâm vì cô nghiễm nhiên trở thành thành vật hy sinh qua chủ trì đang ở phía trên cổ vũ, một đôi tân nhân đẹp đôi, từ quen biết đến yêu nhau rồi đến gần nhau, kịch bản hoàn toàn có thể sánh ngang một vở kịch trăm tập trên Niệm Thần đứng ở dưới đài nghe người chủ trì tường thuật về câu chuyện tình yêu giữa Cố Minh Thâm cùng Mộ Vũ Tây, có chút hứng thú nghĩ tới nếu là lúc này cảnh tượng nếu cô lên đài tường thuật lại một đoạn năm đó, không biết có người nào hướng hai người bọn họ chọi trứng gà hay không nhỉ?Con riêng, mẹ ghẻ, bạn trai bắt cá hai tay, phải biết những tiết mục kinh điển năm đó vẫn còn tồn tại trong tâm trí của cô không phai mờ. Mộ Niệm Thần đang rất hưng phấn ảo tưởng cảnh tượng hai người kia bị đập trên đài, hơn nữa bản thân lại nhớ đến kinh nghiệm bi thảm của bản thân không nén được cảm xúc mà thở dài một là tiếng thở nhẹ truyền vào tai Hoắc Cảnh Sâm hình như không phải chuyện đơn giản như vậy màn hình lớn là một chút hình ảnh về cuộc sống của hai người kia, mà Mộ Niệm Thần đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình căn bản không chú ý đến chuyện là đang lúc trên đài người chủ trì nói đến đoạn tình yêu của cô dâu chú rể, lúc này dưới đài người xem đột nhiên náo động, chỉ chỉ hướng về phía trên vách tường hình chiếu một hồi suy đoán lung Vũ Tây theo tầm mắt của mọi người nhìn về phía sau, trên màn hình lớn vốn là những hình ảnh của hai người bọn họ đã chuẩn bị xong….Nhưng lúc này những hình ảnh đó đâu không thấy, thay vào đó là hình ảnh người phụ nữ khác cùng Cố Minh Thâm đi chung với nhau. Ánh mắt nham hiểm nhìn Mộ Niệm Thần đang ở dưới đài một cái, đáy lòng Mộ Vũ Tây cảm giác chán ghét càng thêm tích không nghĩ tối hôm nay Mộ Niệm Thần sẽ xuất hiện ở đây, trong lòng cô ta cho rằng sáu năm trước bắt đầu từ khi Mộ Niệm Thần ra đi cô cùng Mạc gia không còn bất kỳ quan hệ gì, lần này đột nhiên lại xuất hiện, lại còn đứng bên cạnh Hoắc Cảnh Sâm….Cô ta chính là không muốn gặp Mộ Niệm Thần, cho dù là tại hiện cũng không, nhưng cô ta thật yêu Cố Minh Thâm, cho nên cố gắng nhẫn nhịn. Nhưng trước mắt chính quà tân hôn mà cô nhận được sao? Lễ đính hôn trở nên hoang đường như thế, hoàn toàn là do Mộ Niệm Thần ban tặng!Phẫn hận hất bàn tay Cố Minh Thâm ra, rồi lại ngại vì Mộ Niệm Thần đang ở bên cạnh Hoắc Cảnh Sâm mà không dám tiến lên phía trước có bất kì hành động mặt Hoắc Cảnh Sâm đang bộc phát nhưng được che lấp cẩn thận, trong bóng tối theo bản năng níu cánh tay Mộ Niệm Thần muốn muốn rời khỏi chỗ này ngay lập giây kế tiếp, ánh đèn sáng choang, chỉ là hình ảnh trên màn ảnh là một màn nam nữ trẻ tuổi đang hôn nhau, mà nam chính Cố Minh Thâm vẫn như cũ đứng ở trên đài, còn nữ chính cũng không phải người sắp làm vợ anh hỗn loạn, dưới đài đám người bàn luận xôn xao, Hoắc Cảnh Sâm cùng Mộ Niệm Thần đúng lúc bị chen ở phía trước, căn bản không cách nào trực tiếp chen ra ngoài. Mộ Niệm Thần bị cảnh tượng trước mắt như vậy đột nhiên phục hồi tinh thần lại, ánh mắt trong lúc lơ đãng quét qua màn ảnh lớn cả người sững sờ ngay tại nó! Tại sao trên tấm hình kia cô sao lại xấu xí như vậy chứ? Ngay cả hình ảnh má phải đang nhuốm màu hồng hồng cũng có thể thấy rõ đến như có tư thế kia là thế nào, tại sao lại có những tấm hình này, đúng là mất mặt Niệm Thần trực tiếp giận dữ“Đáng chết! Hoắc Cảnh Sâm, anh phải làm cho tôi trở nên xấu xí như vậy sao?”Một phút qua Mộ Niệm Thần hoàn toàn trọng điểm của vấn đề là gì, trời mới biết trên đài Mộ Vũ Tây đã lần thứ n hướng ánh mắt oán hận về phía rồi, nếu như nói đến thời khắc này Mộ Niệm Thần còn có thể nhịn được như vậy thật không còn là cô nữa …mấu chốt nhất chính là ở chỗ kế tiếp Mộ Niệm Thần trực tiếp xù ảnh tiếp tục được trình chiếu, người chủ trì hoàn toàn không biết xử lý chuyên này như thế nào cho tốt đẹp, cùng với nhân viên kỹ thuật tuyên bố máy vi tính bị vi virus khống chế, nhất thời bọn họ căn bản không biện pháp khiến những hình ảnh này biến mất. Trên màn ảnh là hình ảnh trong câu lạc bộ đêm xa hoa đầu hai người vùi ở trên ghế sa lon ở chung một chỗ trao cho nhau nụ hôn nóng phụ nữ đang đưa lưng về phía ống kính, nhưng kết hợp cùng những hình ảnh trước mặt, đương nhiên sẽ cảm thấy căn bản chính là cùng một Cảnh Sâm buông cánh tay Mộ Niệm Thần ra, chân dài bước tới, dừng trước mặt dụng cụ phát hình, sơ lược liếc mắt nhìn sau quả quyết đưa tay cúp điện, hình ảnh toàn bộ biến trận nháo kịch này cũng sẽ không vì vậy mà kết thúc, hoặc là nói đây mới thật sự là bắt đầu, mà trên đài Mộ Vũ Tây đột nhiên giống như bị điên lao xuống đài, Mộ Niệm Thần không kịp phản ứng thời điểm hất tay chính là một cái tát“Đúng là loại phụ nữ chẳng ra gì, cô so với mẹ cô càng đê tiện hơn, tôi thật sự không nghĩ tới đến tận hôm nay cô vẫn chưa từ bỏ ý định lại đến đây quấy rối lễ đính hôn như vậy!”
truyện cục cưng lật bàn ta là mẹ trộm được